00:00 22/01/2023

Lá thư xúc động mẹ viết cho con bại não trong đêm giao thừa

Icon No Avatar Tre Em Viet Nam Mẹ Bình An

Tết này mẹ sẽ không giấu con ở nhà, mà cho con bước ra ngoài thế giới tươi đẹp kia. Cả nhà mình sẽ mặc áo dài đỏ, về quê chúc Tết ông bà, họ hàng con nhé! Bình An vừa là tên, vừa là điều bố mẹ mong cuộc đời con có được. Bình An từ gian khó và Bình An yêu thương mọi người.

Bình An của mẹ!

Chiếc đồng hồ quả lắc vừa điểm thời khắc chuyển giao giữa năm cũ và năm mới. Xung quanh nhà mình, khắp nơi rộn ràng ca khúc “Happy New Year” và lời chúc mừng năm mới phát từ chiếc tivi.

Con trai bé nhỏ của mẹ thì đã chìm vào giấc ngủ rồi. Ngồi ngắm con ngủ, mẹ tranh thủ viết đôi dòng thư cho con. Mỗi lá thư sẽ như một trang của cuốn nhật ký nhỏ, lưu lại hành trình yêu thương mà gia đình mình đã cùng nhau đi qua, nhé, bé yêu của mẹ!

00001anh minh hoa la thu
Mỗi lá thư sẽ như một trang của cuốn nhật ký nhỏ, lưu lại hành trình yêu thương mà gia đình mình đã cùng nhau đi qua (Ảnh minh hoạ: Tạp chí Trẻ em Việt Nam).

6 tháng trước là khoảng thời gian khủng khiếp với mẹ. Khi bác sĩ kết luận, con bị bại não, mẹ choáng váng, không thể đứng vững còn bố con thì im lặng không nói gì.

Chuỗi ngày sau đó, mẹ cứ cố phủ định, không muốn tin. Mẹ nghĩ rằng, bác sĩ có sự nhầm lẫn gì chăng. Con trai của mẹ là một cậu bé nhanh nhẹn, hay cười, chỉ chậm vận động hơn các bạn. Làm sao có thể như vậy được. Không, nhất định không thể…

Bố mẹ bế con đi khắp các bệnh viện, làm đủ mọi xét nghiệm. Chụp mri não, con phải gây mê, sau đó vài ngày con ăn gì cũng nôn trớ. Mặc dù bác sĩ đã dặn trước các biểu hiện sau khi con chụp mri, nhưng mẹ vẫn xót xa vô cùng khi nhìn em bé của mẹ trở nên quấy khóc, bỏ ăn.

Cuối cùng, tất cả các bệnh viện đều đưa ra một kết luận giống nhau, mẹ vẫn hoảng loạn không dám tin. Đêm nào ru con ngủ, mẹ cũng khóc. Thật khó khăn để chấp nhận sự thật này.

Mẹ bắt đầu nghỉ việc để dành toàn bộ thời gian ở nhà trông con, chơi với con. Vì mẹ nghỉ việc nên gánh nặng kinh tế dồn lên vai bố con. Bố con phải tăng ca, tìm việc làm them để trang trải.

Mẹ sống trong sự bất an, giằng xé, nửa muốn nói cho mọi người biết để cùng chia sẻ, tìm cách đồng hành cùng con. Nhưng rồi lại không đủ mạnh mẽ để làm điều đó.

Mẹ sợ mọi người nói con không bình thường. Ai có thể nói gì mẹ cũng được nhưng chỉ cần một lời nhận xét băng quơ về con cũng khiến mẹ đau lòng như muôn vàn mũi dao đâm.

Thế là mẹ lại cố giấu đi. Mẹ chỉ cảm thấy thoải mái nhất khi chia sẻ với những người có cùng hoàn cảnh. Từ một người phụ nữ vui vẻ, tích cực, mẹ sống khép kín và không còn năng động như trước.

Bố con động viên mẹ, phải tích cực để con cũng tích cực hơn, nhưng mẹ không làm được. Dần dần, mẹ dành thời gian vào các hội nhóm tìm hiểu nhiều hơn về căn bệnh của con. Bố nói với mẹ, cần sớm cho con đi can thiệp.

Ngày đầu đưa con đến, nhìn thấy con đau đớn, mẹ khóc, con khóc, mẹ đã định từ bỏ ngay lập tức.

Nhưng cũng chính từ đây, khi nhìn mẹ của các bạn điều trị cùng con, mẹ mới nhận ra, à hoá ra mẹ chưa "trung thực" trong tình yêu đối với con.

Các mẹ thẳng thắn đối diện với sự thật là con mình cần được điều trị và rất kiên trì, động viên con. Không ai sầu não, bi quan như mẹ mà tươi tắn, lạc quan. Lúc này mẹ hiểu rằng, cả mẹ và con cần được sống thoải mái hơn, mở lòng mình ra để đón nhận yêu thương.

Mẹ từng nghĩ, chỉ cần mẹ chăm con thật tốt. Thế giới của con, không cần thiết cho một người xa lạ, dò xét con bước vào. Nhưng mẹ đã nhầm, mẹ cần sống một cuộc đời bình thường, có ước mơ, hoài bão riêng, nuôi dưỡng thế giới tâm hồn thật đẹp để truyền cảm hứng, nghị lực, tình yêu với cuộc sống cho con.

Đúng như bố con nói, chỉ khi nào mẹ tích cực thì con mới tích cực. Con trai của mẹ những ngày gần đây đã rất nghị lực, kiên cường. Con không còn khóc khi điều trị nữa, hợp tác với bác sĩ hơn.

Tết này mẹ sẽ không giấu con ở nhà, mà cho con bước ra ngoài thế giới tươi đẹp kia. Cả nhà mình sẽ mặc áo dài đỏ, về quê chúc Tết ông bà, họ hàng con nhé! Bình An vừa là tên, vừa là điều bố mẹ mong cuộc đời con có được. Bình An từ gian khó và Bình An yêu thương mọi người.

Mẹ yêu con, vì con là chính con. Yêu cả sự khuyết thiếu ở con. Người ta nói “nhìn cây sửa đất, nhìn con sửa mình”, mẹ cũng đang sửa mình mỗi ngày, đồng hành cùng con trong chặng đường rộng dài trước mắt.

Chúc mừng năm mới, Bình An của mẹ. Bố mẹ yêu con!

00000anh minh hoa la thu
Chúc mừng năm mới, bé con của mẹ (Ảnh minh hoạ: Tạp chí trẻ em Việt Nam).

Chuyên mục Tôi nói trên Tạp chí Trẻ em Việt Nam là nơi bày tỏ quan điểm, để Trẻ em nói, Cha mẹ nói, Chuyên gia nói xung quanh các vấn đề của cuộc sống thường ngày. Độc giả hãy cùng gửi bài viết, tâm sự, video, podcast chia sẻ suy nghĩ về cho chúng tôi nhé, để cùng lan toả yêu thương đến với con trẻ.

>>Bài viết không nhất thiết trùng với quan điểm Tạp chí Trẻ em Việt Nam. Gửi bài tại đây

Like fanpage để theo dõi thông tin mới nhất


Bình luận