20:03 16/05/2024

Cô giáo cho 6 học sinh đánh bạn ở TPHCM: Bạo lực và mông muội như thời trung cổ

Icon No Avatar Tre Em Viet Nam Trần Phương

Trong bối cảnh Thành phố Hồ Chí Minh đang ra sức xây dựng trường học hạnh phúc, vì sao lại có hành động phi giáo dục xảy ra tại trường THPT Nguyễn Thị Diệu?

Vào sáng ngày 16/5, một câu chuyện gây sốc đã được hé lộ từ lớp 12A1 của Trường THPT Nguyễn Thị Diệu, Quận 3, TP.HCM. 

Tưởng chừng như chỉ có trong những bộ phim điện ảnh, nhưng thực tế đáng buồn là, cô D., giáo viên chủ nhiệm của lớp, đã áp dụng một phương pháp giáo dục hoàn toàn "phản khoa học": cho phép sáu học sinh đánh bạn K. ngay trước lớp vì lỗi đến trễ.

Thật đau xót khi nhận ra rằng đây là một phương pháp "giáo dục" sáng tạo, mang đậm dấu ấn của thời kỳ... tiền sử.

Thay vì sử dụng những biện pháp giáo dục hiện đại, khuyến khích tinh thần học tập và kỷ luật tích cực, cô D. đã quyết định quay ngược dòng lịch sử, áp dụng cách giáo dục bằng roi vọt, vốn đã bị thế giới văn minh từ bỏ từ lâu. Có lẽ, cô D. muốn nhắc nhở chúng ta về những ngày xưa cũ khi mà roi mây và đòn roi được coi là cách duy nhất để "giáo dục" con trẻ.

441470613-774506731416568-2861931565027703913-n-2123[1]
Trường THPT Nguyễn Thị Diệu nơi xảy ra vụ việc. Ảnh: VD

Thật không thể hiểu nổi vì sao giáo viên lại có thể nghĩ ra cách cho sáu học sinh khác đánh bạn ngay trước lớp. Phải chăng cô giáo D. đang dạy học sinh bài học tuyệt vời về tinh thần đoàn kết: "Cùng nhau đánh bạn, cùng nhau xây dựng kỷ luật"?.

 Điều này không chỉ giúp em K. nhận ra lỗi lầm mà còn khuyến khích các học sinh khác trở thành những "người thi hành pháp luật" tự phong, sẵn sàng trừng phạt bạn bè mình.

Chắc hẳn cô D. đã quên rằng, mục tiêu của giáo dục là xây dựng một môi trường học tập an toàn, thân thiện và lành mạnh. Thay vào đó, cô đã tạo ra một sân chơi bạo lực, nơi mà học sinh học được cách hành xử thô bạo thay vì sự tôn trọng lẫn nhau.

Có lẽ trong mắt cô D., một chiếc roi nhựa và sự sỉ nhục công khai là công cụ giáo dục hiệu quả nhất, vượt trội hơn cả những phương pháp giáo dục hiện đại như khuyến khích, động viên và kỷ luật tích cực.

Không dừng lại ở đó, cô D. còn khéo léo yêu cầu học sinh phải đánh mạnh, nếu không sẽ bị đánh lại. Đây có lẽ là một cách để đảm bảo rằng, không ai có thể thoát khỏi "luật rừng" mà cô đã dựng nên. 

Sự việc này không chỉ là một bài học đắt giá cho trường THPT Nguyễn Thị Diệu, mà còn là một minh chứng cho thấy, giáo dục không chỉ cần kiến thức mà còn cần đạo đức và lòng nhân ái.

Việc cô D. bị buộc phải nhận lỗi và hứa không tái phạm là một bước khởi đầu, nhưng chắc chắn không đủ để xoa dịu nỗi đau và sự tổn thương của học sinh.

Lãnh đạo Trường THPT Nguyễn Thị Diệu đã cho biết nhà trường dùng nhiều phương pháp để giáo dục học sinh như nhắc nhở, bảo ban. Nếu không hiệu quả, trường sẽ chuyển đổi phương pháp như thông tin tới gia đình, bạn bè để nhờ tác động tới các em.

Trong trường hợp đã trao đổi nhưng học sinh vẫn chưa thay đổi, nhà trường sẽ làm việc trực tiếp với phụ huynh và học sinh, đồng thời kiên nhẫn giáo dục để học sinh nhận ra rằng nhà trường giáo dục các em bằng tấm lòng, sự chân tình. Các biện pháp giáo dục phải tuân thủ đúng quy định trong môi trường giáo dục. 

Giáo viên của trường rất tâm huyết nhưng có thể nóng vội trong cách giáo để xảy ra những trường hợp đáng tiếc.

Thiết nghĩ, thay vì chỉ xử lý bằng những lời xin lỗi và cam kết, nhà trường cần thực hiện các biện pháp mạnh mẽ và dứt khoát hơn để đảm bảo rằng, không một học sinh nào sẽ phải trải qua những giây phút khủng khiếp như em K. đã từng.

Trong bối cảnh Thành phố Hồ Chí Minh đang ra sức xây dựng trường học hạnh phúc, việc để những hành động như của cô D. tồn tại là một sự châm biếm đầy cay đắng.

Một lần nữa các nhà quản lý giáo dục cần phải đặt ra câu hỏi: Trường học hạnh phúc ở đâu khi mà giáo viên dùng bạo lực để giáo dục?

Hy vọng rằng những người làm giáo dục sẽ luôn nhớ rằng, mục tiêu cuối cùng của giáo dục là xây dựng con người, chứ không phải hủy hoại tâm hồn và thể xác của họ.

Từ góc độ pháp lý, hành vi của cô D. không chỉ vi phạm nghiêm trọng đạo đức nghề nghiệp mà còn có thể bị xem xét dưới góc độ pháp luật.

Trao đổi với Tạp chí trẻ em Việt Nam, Luật sư Đào Quốc Hưng – Phó Giám đốc Công ty luật ALS cho biết, cô D. có lẽ đã quên những quy định pháp lý về nghề nghiệp. Chính phủ đã có quy định về các hành vi vi phạm về quy định kỷ luật người học.

Theo đó nếu giáo viên vi phạm quy định về kỉ luật người học; xúc phạm danh dự, nhân phẩm, xâm phạm thân thể người học; vi phạm quy định về chính sách đối với người học sẽ bị xử phạt theo Nghị định 04/2021/NĐ-CP, cụ thể như sau:

Phạt tiền từ 5.000.000 đồng đến 10.000.000 đồng đối với một trong các hành vi sau:

Kỷ luật người học không đúng quy định của pháp luật hiện hành (a);

- Xúc phạm danh dự, nhân phẩm, xâm phạm thân thể người học nhưng chưa đến mức truy cứu trách nhiệm hình sự (b);

Phạt tiền từ 10.000.000 đồng đến 15.000.000 đồng đối với hành vi vi phạm về chính sách đối với người học.

Biện pháp khắc phục hậu quả:

- Buộc hủy bỏ quyết định kỷ luật và khôi phục quyền học tập của người học đối với hành vi vi phạm quy định tại điểm (a);

- Buộc xin lỗi công khai người bị xúc phạm danh dự, nhân phẩm; xâm phạm thân thể đối với hành vi vi phạm quy định tại điểm (b), trừ trường hợp người bị xúc phạm danh dự, nhân phẩm; xâm phạm thân thể hoặc người đại diện hợp pháp của người học là người chưa thành niên có yêu cầu không xin lỗi công khai.

Theo quy định của pháp luật Việt Nam, hành vi xúc phạm thân thể người khác, đặc biệt là trẻ em, có thể bị xử lý nghiêm khắc. Bên cạnh đó, Điều 134 của Bộ luật Hình sự quy định về tội cố ý gây thương tích hoặc gây tổn hại cho sức khỏe của người khác, trong đó có những tình tiết tăng nặng nếu hành vi được thực hiện đối với người dưới 16 tuổi hoặc có tính chất côn đồ.

Việc giáo viên chủ nhiệm chỉ định học sinh khác đánh bạn không chỉ là hành vi vi phạm quy định về kỷ luật học sinh mà còn có thể bị coi là hành vi xúc phạm danh dự, nhân phẩm và thân thể của người khác. Đây là hành vi vi phạm nghiêm trọng quyền con người và quyền trẻ em, được bảo vệ bởi Công ước Liên Hợp Quốc về Quyền Trẻ em mà Việt Nam là một thành viên.

Trong bối cảnh Thành phố Hồ Chí Minh đang nỗ lực xây dựng trường học hạnh phúc, việc để những hành động như của cô D. nếu còn tồn tại là một sự châm biếm đầy cay đắng.

Like fanpage để theo dõi thông tin mới nhất


Bình luận