Bức thư ám ảnh của em bé thích bữa ăn bán trú 27.000 đồng hơn cơm nhà
Mẹ ơi, nhiều lần con đã muốn kể cho mẹ nghe về những câu chuyện mà ở đó con ao ước mình là nhân vật chính. Bữa ăn bán trú 27.000 đồng mà có bạn nói "lèo tèo vài món", con vẫn thích hơn bữa cơm nhà mình mẹ ạ.
Hôm nay, con có một bài tập làm văn “Em hãy tả bữa cơm sum họp gia đình”. Ấy vậy mà tự nhiên sao con thấy khó làm quá. Con không nhớ lần cuối con được ăn cơm với bố mẹ, được kể về chuyện ở lớp, về ngày hôm nay của mình,... là lúc nào?
Con chỉ nhớ, bữa cơm nhà mình nhiều món ngon lắm, ngày nào bác bảo mẫu cũng nấu những món ăn khác nhau, nhưng sao con không thấy ngon bố mẹ ạ. Vì con phải ăn cơm một mình. Lúc bố mẹ về đến nhà cũng là lúc con đã ngủ say và khi con thức dậy bố mẹ chỉ kịp hôn lên trán con và nói: “Đi học ngoan con nhé”.
Nhiều lần con đã muốn kể cho mẹ nghe về những câu chuyện mà ở đó con ước ao mình là nhân vật chính.
Mẹ ơi, mẹ có biết? Các bạn đã cười tươi như thế nào khi được bố mẹ đón về? Con cũng muốn được hỏi: “Hôm nay con đi học về có mệt không?”.
Còn con chỉ có bác tài xế công nghệ quen, ngày nào cũng đứng đó chờ con như mọi ngày. Và mẹ ơi, con cũng muốn được xoa đầu sau một ngày đi học mệt nhoài…
Có những lúc con đã muốn nói cho bố nghe. Con chỉ muốn cuối tuần cả nhà đi sang nhà ông bà nội, ông bà ngoại chơi. Hay cả nhà mình chỉ cần ở nhà, cùng nhau ăn một bữa cơm thật trọn vẹn. Nhưng cuối tuần nào cũng là những ngày con ở nhà một mình với tivi và ipad.
Nhưng con không cần những thứ đó. Thứ con cần chỉ là được bố mẹ đón về sau mỗi ngày tan trường, một bữa cơm cả nhà ta quây quần nói chuyện,... con cần, thực sự cần lắm bố mẹ à.
Và mẹ biết không, bữa ăn bán trú 27.000 đồng ở trường, có bạn nói "lèo tèo vài món", không nhiều đồ ăn như ở nhà mình đâu, cũng chẳng chế biến cầu kỳ như bác bảo mẫu làm, nhưng con vẫn thích. Vì ít nhất con không phải ngồi ăn một mình, bố mẹ ạ...
À cũng chưa bao giờ bố mẹ hỏi về bữa ăn ở trường của con nhỉ, các bạn của con thường được bố mẹ hỏi: "Hôm nay ở lớp con ăn gì", "cơm có ngon không",... hay có bạn sẽ được mẹ làm bù cho một món ngon chỉ vì "đồ ăn ở trường hôm nay không hợp với con".
Bố mẹ luôn nói, bố mẹ bận đi làm là để cho con có một cuộc sống đầy đủ hơn. Con cũng đã học lớp 6 và con phần nào hiểu được điều đó, bố mẹ đang cố gắng cho con những điều kiện tốt nhất.
Con nhìn thấy đôi mắt thâm quầng, thiếu ngủ của mẹ. Con nhìn thấy sự uể oải, áp lực của bố khi về đến nhà vẫn không thể rời điện thoại vì quá nhiều cuộc gọi của đối tác, nhân viên...
Nhưng bố mẹ ơi, con chỉ xin bố mẹ một ngày, một ngày thôi có được không ạ?
Ghi theo chia sẻ của bé N.H.P.L (Hà Đông, Hà Nội)
Tôi nói là chuyên mục mới trên Tạp chí Trẻ em Việt Nam. Chuyên mục là nơi bày tỏ quan điểm, để Trẻ em nói, Cha mẹ nói, Chuyên gia nói xung quanh các vấn đề của cuộc sống thường ngày. Độc giả hãy cùng gửi bài viết, tâm sự, video, podcast chia sẻ suy nghĩ về cho chúng tôi nhé, để cùng lan toả yêu thương đến với con trẻ.
>>Bài viết không nhất thiết trùng với quan điểm Tạp chí Trẻ em Việt Nam. Gửi bài tại đây
Like fanpage để theo dõi thông tin mới nhất